Có bao giờ bạn tò mò, nếu một ngày nào đó bạn chỉ cần gõ vài dòng “viết cho tôi một truyện ngắn” thì kết quả sẽ ra sao không? Nghe thì tưởng chừng như trò đùa, nhưng thật ra, điều này đang diễn ra ngay trước mắt chúng ta. ChatGPT – một công cụ AI viết lách ngày càng quen thuộc – đang khiến không ít người phải ngỡ ngàng vì khả năng sáng tác truyện ngắn đầy màu sắc.

Thử tưởng tượng, thay vì ngồi cắn bút hàng giờ, bạn chỉ cần nhập một vài ý tưởng sơ sài: một chàng trai lạc trong rừng, một cô gái với chiếc ô đỏ, hay một chú mèo biết nói. Và chưa đầy vài chục giây, một câu chuyện với mở đầu, cao trào, kết thúc đã hiện ra. Nghe thôi cũng thấy vừa thú vị, vừa… hơi đáng sợ, đúng không nào?

Khi AI cầm bút: bất ngờ lớn nhất nằm ở cảm xúc

Điều khiến nhiều người sốc không phải là việc ChatGPT viết được truyện – điều này vốn ai cũng biết. Bất ngờ thật sự là cách mà những câu chuyện đó chạm vào cảm xúc. Có khi bạn sẽ thấy một đoạn văn gợi nhớ tuổi thơ, có lúc lại là những câu miêu tả đẹp đến mức bạn phải dừng lại đọc lại lần hai.

Tất nhiên, không phải lúc nào cũng hoàn hảo. Có truyện nghe hơi “máy móc”, có chỗ tình tiết thiếu logic. Nhưng đôi khi, chính cái sự không hoàn hảo đó lại khiến người ta cảm thấy gần gũi. Giống như đang nghe một người bạn kể chuyện, vừa lúng túng vừa đáng yêu.

Khi AI cầm bút: bất ngờ lớn nhất nằm ở cảm xúc

Khi AI cầm bút: bất ngờ lớn nhất nằm ở cảm xúc

Cái hay nằm ở sự kết hợp giữa con người và AI

Một số người từng thử “đấu trí” với ChatGPT: họ đưa ra ý tưởng ban đầu, để AI viết, rồi chỉnh sửa thêm. Kết quả lại vượt xa mong đợi. Con người thêm vào cảm xúc riêng, AI hỗ trợ phần cốt truyện và mô tả. Sự kết hợp ấy giống như song tấu, mỗi bên một vai trò.

Hãy hình dung: bạn muốn viết một truyện ngắn lãng mạn nhưng lại thiếu ý tưởng cho đoạn cao trào. Thay vì ngồi vò đầu bứt tai, bạn có thể nhờ ChatGPT gợi ý vài hướng. Một buổi gặp gỡ bất ngờ? Một cuộc chia tay đầy nước mắt? Hay một cú twist khiến người đọc rùng mình? Bạn chọn, bạn chỉnh, và cuối cùng, câu chuyện mang dấu ấn của riêng bạn.

Điều bất ngờ: AI cũng biết “đùa”

Có những lần ChatGPT viết ra tình huống hài hước đến mức bạn phải bật cười. Ví dụ: một chú mèo muốn làm… thám tử tư nhưng cứ bị phân tâm bởi hộp cá ngừ. Hoặc một ông già Noel bị kẹt trong thang máy, phải nhờ cậu bé 10 tuổi chỉ cách thoát ra.

Những chi tiết tưởng ngớ ngẩn, nhưng lại khiến câu chuyện sinh động hơn hẳn. Bạn thử nghĩ xem, trước đây để nghĩ ra chi tiết “điên rồ” như vậy, ta mất cả buổi. Giờ chỉ cần vài giây thôi. Vậy thì, AI đang vô tình giải phóng trí tưởng tượng của con người chăng?

Điều bất ngờ: AI cũng biết “đùa”

Điều bất ngờ: AI cũng biết “đùa”

Người đọc nói gì về truyện ngắn của ChatGPT?

Một số người bạn của tôi từng chia sẻ rằng họ đọc truyện do ChatGPT viết và… không tin nổi. “Thật à? Đây là máy viết ra ư?” – họ ngạc nhiên hỏi. Nhưng sau vài đoạn, họ lại phát hiện ra những chi tiết hơi lặp lại, đôi khi còn… hơi sến. Và thế là, họ vừa thích thú, vừa “bắt lỗi” vui vẻ.

Điều này làm tôi nghĩ đến chuyện: có lẽ ChatGPT không hẳn thay thế được nhà văn, nhưng lại mở ra một cách thưởng thức văn chương mới. Giống như khi bạn nghe nhạc điện tử – bạn biết nó không hoàn toàn tự nhiên, nhưng vẫn cuốn hút theo cách riêng.

Tương lai của việc viết lách sẽ ra sao?

Câu hỏi nhiều người đặt ra: “Nếu AI viết truyện tốt như thế này, thì nhà văn có còn đất sống không?” – nghe thì lo lắng, nhưng tôi lại nghĩ khác. Nhà văn là người tạo ra những thế giới mang đậm dấu ấn cá nhân, chứa đựng trải nghiệm thật. ChatGPT chỉ giỏi trong việc sắp xếp chữ nghĩa và làm gợi ý.

Tương lai có thể sẽ là sự cộng hưởng: nhà văn dùng AI như trợ lý sáng tạo, còn người đọc có thêm cơ hội tiếp cận những câu chuyện mới lạ. Một nền văn học phong phú hơn, nơi cả con người và AI cùng góp mặt.

Tương lai của việc viết lách sẽ ra sao?

Tương lai của việc viết lách sẽ ra sao?

Những giới hạn khó tránh

Tất nhiên, cũng cần thừa nhận: truyện ngắn của ChatGPT chưa thể hoàn hảo. Đôi khi nhân vật nói chuyện hơi “giả”, đôi khi câu chữ quá hoa mỹ đến mức không thực. Quan trọng hơn, nó thiếu đi trải nghiệm cá nhân – thứ mà chỉ con người mới có. Một vết thương, một kỷ niệm, một tình yêu – tất cả đều chứa cảm xúc thật, và AI không thể “sống” để hiểu được.

Nhưng, hãy nghĩ thế này: ngay cả khi thiếu trải nghiệm thật, AI vẫn giúp ta nhìn thấy góc nhìn mới. Giống như một chiếc gương, phản chiếu ý tưởng của ta theo cách khác. Và từ đó, ta tìm được cảm hứng để viết tiếp câu chuyện của chính mình.

Kết lại: bất ngờ nằm ở chính chúng ta

Khi lần đầu thử cho ChatGPT viết truyện ngắn, tôi cũng chỉ nghĩ “chắc nó viết cho vui thôi”. Nhưng rồi, tôi nhận ra cái bất ngờ không nằm ở đoạn văn, mà nằm ở cảm giác khi đọc. Đó là sự ngạc nhiên, đôi khi là nụ cười, có lúc là sự bối rối. Và chính những cảm xúc ấy mới làm cho trải nghiệm trở nên đáng nhớ.

Vậy thì, ChatGPT có thể viết truyện ngắn không? Câu trả lời là: có, và thậm chí còn làm tốt hơn ta tưởng. Nhưng quan trọng hơn, nó khơi gợi cho con người nhiều hơn là thay thế. Nó khiến ta tự hỏi: “Mình có thể viết tốt hơn không?”, “Mình có thể thêm điều gì của riêng mình vào đây?”. Và đó mới là phần giá trị nhất.

Kết lại: bất ngờ nằm ở chính chúng ta

Kết lại: bất ngờ nằm ở chính chúng ta

Tổng kết

Bài viết này không nhằm ca ngợi hay hạ thấp AI, mà chỉ để chia sẻ trải nghiệm thú vị khi để ChatGPT “cầm bút”. Cái kết quả bất ngờ không phải ở chỗ nó giỏi đến đâu, mà ở cách nó khiến ta suy nghĩ khác đi về văn chương và sáng tạo.

Có thể sau này, khi nhìn lại, chúng ta sẽ nhớ giai đoạn này như một bước ngoặt – thời điểm mà con người lần đầu tiên có “đồng tác giả” là một cỗ máy. Và biết đâu, chính từ sự cộng tác kỳ lạ ấy, những truyện ngắn để đời lại ra đời? Ai mà đoán được nhỉ!

5/5 - (1 bình chọn)